Mệnh đề quan hệ là một vấn đề ngữ pháp khá quan trọng trong tiếng Anh, nhưng không phải ai cũng biết cách sử dụng đúng và phận biệt được các loại mệnh đề. Trong bài viết này, VietnamLearning sẽ giúp bạn phân biệt được hai loại mệnh đề với "That" và "Which".
Mô tả sự vật với “That” và “Which”
“That” đứng ở đầu mệnh đề hay nhóm từ cung cấp thông tin hạn định, thường là để phân biệt chủ thể này với chủ thế khác.
Ví dụ:
Knock on the door that is red (Hãy gõ vào cánh cửa màu đỏ) -> có rất nhiều cánh cửa nhưng cái mà người nói nhắm tới là cánh cửa màu đỏ chứ không phải là cái nào khác.
“Which” đứng đầu mệnh đề để cung cấp thông tin thêm. Mệnh đề đó không cần thiết cho ý nghĩa của câu, do đó có dấu phẩy đứng trước.
Ví dụ:
Knock on the door, which is red -> chỉ có duy nhất một cánh cửa, và nó màu đỏ
Ngoài ra, có các ví dụ sau:
Open a franchise in the city that is closest to Chicago -> có rất nhiều thành phố khả dĩ nhưng ta đang nói đến ở đây là thành phố gần với Chicago nhất.
Indianapolis, which has thousands of coffee drinkers, will be an excellent place for a franchise -> chỉ có một thành phố là Indianapolis. Và ta cũng biết thêm được thông tin là Indianapolis có hàng ngàn người uống café.
Mệnh đề hạn định và không hạn định
Mệnh đề bắt đầu với “that” giữ vai trò cần thiết đối với nghĩa của câu. Ta không biết thành phố nào được nói đến trong câu nếu như không có mệnh đề “the city that is closest to Chicago”
Mệnh đề bắt đầu bằng “which” không cần thiết cho nghĩa của câu. Mệnh đề có thể bao hàm thông tin quan trọng nhưng câu vẫn hoàn chỉnh và có nghĩa nếu như bỏ mệnh đề đó đi.
“Indianapolis will be an excellent place for a franchise” là một câu hoàn toàn đủ nghĩa, mặc dù không có mệnh đề “which has thousands of coffee drinkers”
Mệnh đề không hạn định thường được ngăn cách với mệnh đề chính bằng dấu phẩy. Mệnh đề hạn định thì ngược lại. Điều này trở nên quan trọng khi ta nói về người, và chúng ta không có những từ như “that” hay “which” để chỉ dẫn.
Dùng đại từ “Who” để chỉ người
Khi muốn chỉ người, thì cả “that” và “which” đều được thay thế bằng “who”. Cách duy nhất để xác định một mệnh đề chỉ người là hạn định hay không hạn định là ở dấu phẩy.
Hãy tưởng tượng một đoạn video quay một ca sĩ và sáu vũ công. Chỉ có duy nhất một ca sĩ, nên mệnh đề về ca sĩ đó sẽ là không hạn định. Còn ở đây có hơn một vũ công, nên nếu muốn nói về một vũ công nào đó, ta phải thêm mệnh đề hạn định để chỉ rõ người vũ công nào mà ta đang nói tới.
Ví dụ:
The singer, who is wearing a leather jacket, has released a new album.
It will be the first solo album for the singer, who has two albums with her previous band.
The dancer who has red shoes just missed a step
I like the dancer who looks like Elvis.
Mô tả sự vật với “That” và “Which”
“That” đứng ở đầu mệnh đề hay nhóm từ cung cấp thông tin hạn định, thường là để phân biệt chủ thể này với chủ thế khác.
Ví dụ:
Knock on the door that is red (Hãy gõ vào cánh cửa màu đỏ) -> có rất nhiều cánh cửa nhưng cái mà người nói nhắm tới là cánh cửa màu đỏ chứ không phải là cái nào khác.
“Which” đứng đầu mệnh đề để cung cấp thông tin thêm. Mệnh đề đó không cần thiết cho ý nghĩa của câu, do đó có dấu phẩy đứng trước.
Ví dụ:
Knock on the door, which is red -> chỉ có duy nhất một cánh cửa, và nó màu đỏ
Ngoài ra, có các ví dụ sau:
Open a franchise in the city that is closest to Chicago -> có rất nhiều thành phố khả dĩ nhưng ta đang nói đến ở đây là thành phố gần với Chicago nhất.
Indianapolis, which has thousands of coffee drinkers, will be an excellent place for a franchise -> chỉ có một thành phố là Indianapolis. Và ta cũng biết thêm được thông tin là Indianapolis có hàng ngàn người uống café.
Mệnh đề hạn định và không hạn định
Mệnh đề bắt đầu với “that” giữ vai trò cần thiết đối với nghĩa của câu. Ta không biết thành phố nào được nói đến trong câu nếu như không có mệnh đề “the city that is closest to Chicago”
Mệnh đề bắt đầu bằng “which” không cần thiết cho nghĩa của câu. Mệnh đề có thể bao hàm thông tin quan trọng nhưng câu vẫn hoàn chỉnh và có nghĩa nếu như bỏ mệnh đề đó đi.
“Indianapolis will be an excellent place for a franchise” là một câu hoàn toàn đủ nghĩa, mặc dù không có mệnh đề “which has thousands of coffee drinkers”
Mệnh đề không hạn định thường được ngăn cách với mệnh đề chính bằng dấu phẩy. Mệnh đề hạn định thì ngược lại. Điều này trở nên quan trọng khi ta nói về người, và chúng ta không có những từ như “that” hay “which” để chỉ dẫn.
Dùng đại từ “Who” để chỉ người
Khi muốn chỉ người, thì cả “that” và “which” đều được thay thế bằng “who”. Cách duy nhất để xác định một mệnh đề chỉ người là hạn định hay không hạn định là ở dấu phẩy.
Hãy tưởng tượng một đoạn video quay một ca sĩ và sáu vũ công. Chỉ có duy nhất một ca sĩ, nên mệnh đề về ca sĩ đó sẽ là không hạn định. Còn ở đây có hơn một vũ công, nên nếu muốn nói về một vũ công nào đó, ta phải thêm mệnh đề hạn định để chỉ rõ người vũ công nào mà ta đang nói tới.
Ví dụ:
The singer, who is wearing a leather jacket, has released a new album.
It will be the first solo album for the singer, who has two albums with her previous band.
The dancer who has red shoes just missed a step
I like the dancer who looks like Elvis.